[Book Review] Con mèo triệu kiếp
Đã cập nhật: 5 thg 2, 2022
Cuốn sách tuần này mình muốn chia sẻ với mọi người có tên “CON MÈO TRIỆU KIẾP” của tác giả Sano Yoko. Để viết giới thiệu về tác phẩm này, mình đã đọc ít nhất là 10 lần để có thể hiểu được phần nào những tầng nghĩa mà nó ẩn chứa trong từng kiếp mèo của chú Mèo Mướp ngạo nghễ – nhân vật chính trong cuốn sách.
Nói vậy không có nghĩa là cuốn sách này khó hiểu với các bạn nhỏ, nó phù hợp cho các bạn từ 2 – 6 tuổi, bởi nội dung đơn giản, hình vẽ dễ hiểu và từ ngữ được chuyển thể cũng rất mượt mà. Chỉ là, người lớn khi đọc cuốn sách này sẽ “chậm tiêu” hơn các bạn nhỏ một chút, có lẽ vì đã là người lớn nên cuốn sách cũng mang đến những bài học lớn hơn để phù hợp với mỗi độc giả của nó.
Nội dung chính của “CON MÈO TRIỆU KIẾP” kể về những kiếp sống của một chú mèo mướp đặc biệt. Chú đã sống cả triệu lần và chết đi cũng cả triệu lần. Những lần chú ra đi, đều có người khóc thương chú nhưng chú lại chẳng mảy may buồn rầu lấy một lần nào cả. Chú đã từng là con mèo của đủ loại người, từ cao quý như nhà vua cho đến bần hàn như tên trộm. Từ một nhà ảo thuật tài ba cho đến bà lão cô độc. Từ người thủy thủ lênh đênh mỗi ngày trên biển đến trong vòng tay ấm áp của một cô bé ngoan. Đủ loại người, đủ loại hoàn cảnh nhưng chú vẫn chẳng thích thú với bất kỳ kẻ nào, chú luôn ghét họ. Chú luôn ghét những nơi mình được đưa đến, ghét những điều kiện sống mình được hưởng thụ và ghét luôn cả tình yêu thương mà những người đó mang đến cho chú. Có duy nhất kiếp mèo hoang là chú thấy vui vẻ vì được làm chính mình. Ngang tàng và ngạo nghễ. Chú không phải là thú cưng của riêng ai, không phải sống nhờ và phụ thuộc vào ai cả.
Cho đến một ngày, chú gặp được một cô mèo trắng tinh. Cô không xun xoe xu nịnh chú như những con mèo khác, cô cũng không đoái hoài đến tài năng đặc biệt mà chú phô diễn cả ngày trời. Cô chỉ là cô, đồng ý ở bên chú khi chú là chính mình. Ấy mới là kiếp sống hạnh phúc nhất của Mèo Mướp, hạnh phúc nhất trong cả triệu kiếp đã đi qua. Nhưng cũng đến lúc chú mèo mướp ấy rơi nước mắt trong xót xa vô hạn. Mèo Mướp đã khóc vì điều gì thì mình sẽ để các bạn tự tìm kiếm trong cuốn sách này.
Bài học mà “CON MÈO TRIỆU KIẾP” mang đến thực sự rất nhiều, mình không biết nên liệt kê bao nhiêu cho đủ. Và mình cũng tin là mỗi người dù là trẻ nhỏ, người lớn hay người già đọc thì cũng sẽ tự tìm ra bài học cho chính mình. Nên, trong khuôn khổ bài giới thiệu này, mình chỉ muốn bày tỏ bài học lớn nhất mà mình nhận được.
Tình yêu thương thì luôn tồn tại mãi, nó lớn hơn cả vật chất xa hoa, lớn hơn cả chính bản thân mỗi loài vật sống trên trái đất này.
Ngẫm kỹ lại, chú mèo mướp kia đã sống biết bao nhiêu cuộc đời, đã được ưu ái biết bao nhiêu từ tạo hóa. Nó được bắt đầu với cuộc sống vương giả bên Đức Vua, nhưng ghét bỏ điều ấy nên được trao cuộc sống bần hàn bên cạnh tên trộm. Nó ghét bỏ cuộc sống bần hàn, lén lút thì được trao đến nhà ảo thuật tài ba với trăm ngàn tiếng tung hô, nhưng vẫn không hài lòng. Dù ở bên bà lão hiền từ hay bên cô bé gái đáng yêu, nó cũng chẳng chút nào hài lòng. Dù yên vị trên đất liền hay lênh đênh trên biển lớn, nó cũng chẳng chút thoải mái.
Mình đã nghĩ, chú mèo ấy hư đốn quá thể, khi cứ hay đứng núi này trông núi nọ. Chú mèo ấy chưa từng hạnh phúc với những thứ mình đang có, chưa từng vui với những điều được trao tặng. Chú chỉ nghĩ cho bản thân chú mà thôi. Nhưng xét lại thì, chú mèo ấy cũng chẳng đáng trách gì cho cam. Ở với nhà vua, vương giả là vậy nhưng ngày nào chú cũng bị nhốt trong lồng rồi bị cung tên bắn chết, ở với tên trộm thì tự do đấy nhưng chú lại ngày nào cũng phải ra sức làm việc bằng cách “cãi lộn” với mấy con chó rồi bị chó cắn chết. Kể cả ở những kiếp làm mèo cưng của người khác, chú cũng chẳng được là chính mình bao giờ. Chú chỉ là một con vật làm vui cho chủ nhân của mình, phải tuân theo ý chủ nhân mà chưa bao giờ được sống đời tự do thật sự cả.
Thế đấy, sự tự do lúc nào chẳng đáng quý, dù là với con vật hay với con người.
Nhưng thật may, vì cuối truyện, chú cũng tìm được niềm hạnh phúc của đời mình. Chú không còn ngạo nghễ, không còn ích kỷ nữa. Chú hài lòng với những điều mình có, hạnh phúc với những điều mình được trao tặng. Ấy là nhờ lòng yêu thương chân thành từ cô Mèo Trắng kia, chỉ có chân thành mới tìm đến được với chân thành mà thôi.
Trẻ nhỏ, cũng cần hiểu được điều này thật sớm. Vật chất hay xa hoa cũng không tệ nhưng đó không phải là thứ duy nhất trong đời mà chúng ta nên hướng đến. Thứ mà các con nên tập trung nhiều hơn là niềm hạnh phúc và bình yên của riêng mình và bên cạnh những người yêu thương.
Ngưới lớn, càng cần hiểu được điều này sâu sắc hơn. Chúng ta đâu thể đưa cho con vật chất xa hoa hay những điều kiện tốt nhất chỉ để bằng bạn bằng bè, để mát mặt với thiên hạ? Chúng ta nên đưa cho con khi con thực sự cần những điều đó và đi liền là sự quan tâm đúng nghĩa. Có nhiều người nói, cho ăn cho học như vậy rồi còn muốn gì nữa? Mình nghĩ là bố mẹ cứ hãy con những điều đó bằng sự yêu thương trước rồi những đứa trẻ ngoan sẽ đến sau.
Dông dài hơi nhiều một chút rồi, mình sẽ để link mua sách ở đây dành cho các bạn muốn tìm đọc chi tiết về cuốn sách này.