top of page

Học cách nắm chặt, rồi lại học cách buông tay


Một buổi tối, đứa con 6 tuổi của tôi thủ thỉ với mẹ trước khi đi ngủ rằng: “Mẹ ơi, nếu sau này con có dành nhiều thời gian hơn cho bạn bè, thì mình vẫn phải nhớ là mình luôn yêu nhau, luôn ở bên nhau ná.” Liền sau đó là vòng tay ôm cổ mẹ, mắt nhắm nghiền rõ ‘so-deep’. Người mẹ hốt hoảng tưởng nghe nhầm, còn bảo “nói lại mẹ nghe xem nào”, nó tua lại y chang lần đầu. Xác nhận xong mà đầu vẫn lâng lâng chưa “nảy hết số”.


Công tác tư tưởng đáng khen đấy, nhưng không cần đâu con. Chả nhẽ lại bảo nó là mẹ đây còn đang mong ngóng đến ngày chị đủ lớn, đủ trưởng thành, đủ bản lĩnh rồi tự tin sống cuộc đời của chính mình… để mẹ yên tâm quay về với cuộc đời của mẹ.


Em bé à, mẹ sinh con ra không phải để bầu bạn cho vui hay để về già có người chăm sóc, phụng dưỡng. Mẹ sinh con ra bởi con là một duyên lành kỳ diệu đem lại hạnh phúc, là “người thầy” mang đến những bài học được vũ trụ gửi gắm, và là sự nghiệp vĩ đại nhất của đời người. Con có tự do, con có quyền được tự quyết định cảm xúc, hành động, suy nghĩ của bản thân. Bởi vậy, con có thể lựa chọn dành thời gian quý báu của mình cho bất cứ ai mà con muốn, người đó không nhất thiết phải là mẹ. Chúng ta là hạnh phúc của nhau chứ không phải xiềng xích trói buộc chân nhau.


Con đã cho mẹ cơ hội được ở bên con, ôm ấp, nâng niu con suốt cả thời thơ ấu. Rồi đến một lúc nào đó con cần mở ra cánh cửa dẫn lối riêng của mình. Trên hành trình ấy, con sẽ gặp rất nhiều người, rất nhiều mối nhân duyên khác ngoài gia đình thân yêu. Trong số đó có người trở thành bạn bè, tri kỷ của con, chia sẻ cùng con những câu chuyện mang đặc trưng thế hệ và thời cuộc mà mẹ không thể. Hãy thoải mái dành thời gian bên bạn bè của mình để mở mang, học hỏi, hoặc đơn giản chỉ là cười nói thật vui. Những giây phút sảng khoái hay nhẹ nhõm bên bạn bè sẽ là ký ức vô giá theo chúng ta đến cuối cuộc đời, tựa như chiếc gối êm đỡ lấy thân thể mệt mỏi sau một ngày dài lao lực vậy.


Mẹ không bao giờ cho rằng cô đơn là điều gì cần phải né tránh. Cô đơn cũng không đáng để tủi thân hay chua xót như nhiều người vẫn nghĩ. Với mẹ, nỗi buồn từ sự cô đơn mang lại nhiều cơ hội chiêm nghiệm cuộc đời hơn. Mẹ thấy mình có thể an nhiên tận hưởng không khí yên tĩnh, học những điều mình muốn, những điều mới mẻ, thoải mái thả hồn vào câu chữ, tự do thổ lộ niềm vui - nỗi buồn lên trang giấy trắng mà không ngại ngần. Mẹ cũng sẽ ăn kiêng, ăn lành mạnh nghiêm ngặt hơn, tránh bị cám dỗ bởi chế độ ăn của người khác - nhất là dăm ba thứ ăn vặt được ví như “suối nguồn vui vẻ” của người trẻ tuổi. Nghị lực yếu mà, ở một mình còn hy vọng chứ ở cùng nhau thì biết ngày nào gầy.


Người ta hay lo sợ đẻ con gái thì sau này nó đi lấy chồng mình sẽ cô quạnh, đặc biệt là mỗi ngày lễ tết. Nhưng mẹ thấy dù con gái hay con trai, dù chúng có gia đình hay độc thân, thì chúng cũng cần được sống cuộc đời riêng. Con cái có về với bố mẹ hay không hoàn toàn phụ thuộc vào tình cảm và sự lựa chọn của chúng. Với mẹ, sẽ không có chuyện con phải ở cùng, phải thăm nom, phải về nhà ngày Tết đâu. Mẹ sẽ chỉ nói với con rằng: “Thật tuyệt nếu Tết này mẹ được ở cùng con!” (À mà nhỡ mẹ có kế hoạch riêng thì cũng xin hẹn con lúc khác.)


Em bé à, con nói đúng! Chúng ta không cần nhất thiết thể hiện yêu thương bằng cách phải ở bên nhau mãi mãi. Sự kết nối giữa cha mẹ và con cái không thể đo đếm bằng số giờ cạnh nhau, hay tần suất nhìn thấy nhau mà nằm ở cái “chất” - thứ tình cảm vô hình chỉ có thể cảm nhận được bằng trái tim. Mẹ mãn nguyện vì con quan tâm mẹ, nghĩ về mẹ, tìm đến mẹ mỗi khi chông chênh. Thế là đủ.


Cũng như bao người mẹ khác, mẹ cũng phác thảo trong đầu một vài lựa chọn cho tương lai của con. Nhưng dù là phương án nào, chắc chắn mẹ sẽ luôn tạo điều kiện, thậm chí là yêu cầu, để con được tự do và tự lập. Con là bảo bối, báu vật của bố mẹ thật đấy, nhưng con cũng là một người bình thường, con cần học cách sống hạnh phúc bằng chính nguồn lực của bản thân. Bố mẹ không thể sống thay con, bố mẹ chỉ có thể là hậu phương yêu thương của con mà thôi.


Làm cha mẹ khó thật sự nhỉ! Đã học cách phải nắm chặt, lại còn phải học cả cách buông tay.


(Ảnh: Canva)



8 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả
bottom of page