Học cách thả lỏng trong hành trình làm mẹ
Bài đăng của thành viên Hoài Thu trên nhóm An nhiên làm cha mẹ - Ươm hạt mầm yêu thương.
Hôm trước cô con gái 8 tuổi nhà mình có nói dối mẹ 1 việc. Hôm ấy, mẹ làm việc trong phòng và con tự do làm hoạt động của mình trong đó có 30 phút xem tivi. Vô tình mẹ hỏi về các hoạt động con đã làm được trong sáng hôm ấy và thấy con ậm ừ là mẹ đoán sáng hôm ấy chắc con không làm gì mà chỉ xem tivi, nhưng con đã nói dối mẹ là con làm cái này cái kia.
Hai mẹ con ngồi nói chuyện với nhau. Mẹ ôm Thỏ và bảo: mẹ rất yêu Thỏ và mẹ biết sáng nay Thỏ chỉ xem tivi, mẹ lo lắng vì nếu xem nhiều tivi quá sẽ rất hại mắt nên chúng ta mới bàn bạc và có quy định trong nhà thời gian sử dụng tivi của các con 1 ngày là 30p, thời gian còn lại sẽ sắp xếp các hoạt động bổ ích khác và Thỏ cũng là người tham gia bàn bạc, đồng ý với quy định đó đúng không? Mẹ thì nghĩ nếu quy định nào đã đc bàn bạc thì cần có ng thực hiện.
Nhưng quan trọng trong vấn đề này, điều Thu muốn tìm hiểu chính là vì sao con lại nói dối mẹ mà không thừa nhận ngay từ đầu là con không làm đúng kế hoạch, con xem tivi?
Và mình không trách mắng, không quát khi thấy con nói dối mình.
Mình đã đặt 1 câu hỏi cho mình: Mình đã làm gì khiến con phải nói dối mẹ? Ơ sao mình k quát mắng, k đánh con bao giờ sao con lại nói dối mình nhỉ? Chắc hẳn phải có 1 lý do nào đó mà mình k nhận ra??? Mình đã rất thắc mắc và muốn tìm ra câu trả lời từ con để mình còn kịp thời sửa đổi.
Tiếp tục với câu chuyện với Thỏ. Mẹ hỏi Thỏ: Sao Thỏ xem tivi cả buổi sáng mà lại không nói thật với mẹ. Thỏ: cúi mặt không nói gì? Mẹ: mẹ biết chắc mẹ sai ở chỗ nào nên Thỏ mới k nói thật với mẹ mà lại chọn cách nói dối. Mẹ thì rất muốn Thỏ có thể chia sẻ hết với mẹ mọi chuyện để khi Thỏ gặp khó khăn gì mẹ có thể ở bên cạnh Thỏ và giúp đỡ Thỏ. Nếu mẹ sai chỗ nào Thỏ cứ nói hết ra để mẹ sửa nhé! Thỏ: (nghĩ vài giây mới nói) Mẹ không mắng, không quát, không đánh con nhưng có mấy lần con không hoàn thành kế hoạch con thấy mẹ nhìn con với ánh mắt không vui, hơi khó chịu con. Con sợ sáng nay mà con nói con chưa làm gì mà chỉ xem tivi thì mẹ sẽ buồn về con.
Mẹ: (mình ôm con chặt hơn và rơi nước mắt, lúc đấy sao mà thấy thương con thế không biết) Ôi mẹ xin lỗi Thỏ của mẹ nhiều nhé! Như vậy là mẹ sai rồi. Mẹ sẽ sửa thái độ này của mẹ.
Thỏ biết không? Mẹ cũng đang học cách làm 1 người mẹ tốt nên có chỗ nào mẹ chưa đúng thì Thỏ cứ góp ý cho mẹ nhé để mẹ thay đổi. Mẹ, con mình tiếp tục làm bạn tốt của nhau nhé! Chỗ nào mình chưa tốt thì cùng góp ý cho nhau để sửa. Thỏ đồng ý với mẹ k? Và Thỏ rất vui với điều đó.
Ngày hôm sau, khi Thỏ đi học mình đã viết cho con 1 lá thư. Nội dung chỉ ngắn gọn rằng: mẹ cảm ơn Thỏ vì Thỏ đã góp ý điểm chưa tốt của mẹ, mẹ rất mong nhận được những lời góp ý của Thỏ để mẹ làm mẹ tốt hơn.
Sau câu chuyện này, 1 phần mình muốn nhận lỗi với con. 1 phần gián tiếp để con hiểu rằng dù mẹ là người lớn nhưng cũng có những điều làm chưa đúng, chưa tốt nhưng mẹ nhận được góp ý thì mẹ sẽ sửa sai.
Mình chọn làm 1 người mẹ cố gắng học hỏi, sẵn sàng nhận lỗi với con nếu mình sai, chứ mình không cho mình cái quyền làm mẹ thì nói gì cũng đúng, nói gì con cũng phải nghe ngay. Mà mình chọn cách lắng nghe con nói, tôn trọng ý kiến của con, tích cực nghe con góp ý. Luôn cố gắng gần gũi với con.
Và tự bản thân mình biết mình còn nhiều khuyết điểm trong hành trình làm mẹ lắm. Nhưng mình sẽ thả lỏng để học hỏi, cảm nhận từng khoảnh khắc hạnh phúc với con. Tạo cho con cảm giác muốn gần mẹ.
Ngày trước mỗi khi thấy mình sai trong quá trình đồng hành với con, mình hay tự trách bản thân nhưng giờ mình chọn cách thay vì cứ trách móc về 1 việc đã xảy ra thì mình học cách sửa để nó không lặp lại nữa, nên cảm thấy vui vì ít ra bản thân còn nhận ra lỗi sai và mong muốn sửa đổi. Hành trình đồng hành với con nó không dễ, bản thân cần học hỏi rất nhiều điều. Mình chỉ đang cố gắng 1 điều duy nhất, bất cứ lúc nào có cơ hội bên con thì sẽ cười với con thật nhiều, chỉ như vậy thì mọi chuyện tự khắc sẽ ổn, sợi dây kết nối với con càng ngày càng ngắn lại.