Là phụ nữ phải thế nào?
Trước đây, khi nhìn các mẹ bỉm sữa đầu tóc rối bù, cứt con lộn lên đầu, tất bật cả ngày lẫn đêm mình thật sự thấy khó hiểu, thấy không chấp nhận được và tự nhủ bản thân sau này dù có thế nào thì vẫn phải đẹp, phải biết chăm sóc bản thân, vân vân và mây mây.
Vốn là một đứa đi đổ rác cũng phải thay bộ quần áo, chải cái tóc, kẻ cái lông mày, sau lại làm trong lĩnh vực liên quan đến thời trang, mình tự thấy bản thân khi ra đường lúc nào cũng đề cao sự chỉn chu, lịch sự. Và vì thế các loại quote từ trong các sách self-help như “phụ nữ ra đường phải ăn mặc như công chúa, làm việc như đàn ông và hãy sống như một nữ hoàng” hay "Là phụ nữ, dù đêm hôm trước có khóc sưng mắt, đầu tóc rối bù, thì hôm sau vẫn phải xinh đẹp đứng giữa đời" luôn khiến mình rất tâm đắc.

Từ khi có con, một trong những thay đổi lớn nhất là mình đã bao dung với những người phụ nữ khác hơn. Nói không cần xấu hổ, khi đó thậm chí đi siêu thị với cái đầu cả tuần không gội mình vẫn thấy bình thường. Mình sẽ không nguỵ biện gì cho việc này cả, vì suy cho cùng những ai ở vị trí của mình trước kia có nói họ cũng không muốn hiểu, và những ai ở vị trí của mình bây giờ thì không cần nói họ cũng hiểu.
Trong cuộc sống có nhiều thứ quan trọng hơn việc bạn phải thật xinh đẹp cho người khác ngắm nhìn. Tất nhiên chẳng có gì sai khi bạn chú trọng vào ngoại hình, nhưng sẽ là sai khi bạn dùng tiêu chuẩn của mình để đánh giá người khác. Bạn không biết câu chuyện của họ, không biết họ đã trải qua những gì, và hơn cả là thật ra họ cũng chẳng quan tâm bạn đang nghĩ gì đâu. Chuyện gì cũng thật dễ phán quyết khi chúng ta đứng bên ngoài nhìn vào.
Vậy thì phụ nữ phải thế nào?
Phụ nữ chẳng phải thế nào cả. Nói một cách như mình trước đây thì là: thích làm cái đéo gì chả được, miễn là bản thân thấy thoải mái và không gây hại cho người khác. Còn bây giờ mình trưởng thành rồi mình sẽ không nói bậy như thế nữa.
Hãy xinh đẹp vì chính bản thân bạn thích như thế, chứ không phải để cho người khác nhìn vào. Hãy độc lập kiếm tiền vì chính bản thân bạn thích thế, chứ không phải để chồng không coi thường. Hãy thuỳ mị nết na vì bạn cảm thấy thoải mái, chứ không phải để kiếm được người yêu.
Kêu gọi đòi bình đẳng giới để làm gì trong khi chính phụ nữ lại tự gắn lên nhau quá nhiều trách nhiệm như vậy? Phải giỏi việc nước, đảm việc nhà, vừa phải kiếm ra tiền lại vừa phải chu toàn con cái, vừa phải đẻ lại vừa phải xinh? Không không, phụ nữ chẳng cần “phải” cái gì cả.
À, mình còn nhận ra một điều nữa là dù bây giờ mình vừa béo vừa xấu, nhưng mình vẫn hạnh phúc hơn nhiều lần chính mình trước kia, mình của những tháng ngày đi đổ rác cũng phải đẹp. Chẳng phải tất cả mọi cố gắng nỗ lực của chúng ta trong cuộc đời cũng vì cái đích đến là hạnh phúc hay sao?
“Là phụ nữ, dù đêm hôm trước có khóc sưng mắt, đầu tóc rối bù, thì sáng hôm sau nhớ làm bát phở cho lại sức”.
Alicia Vu (Quỳnh)