Sự vĩ đại không tỷ lệ thuận với những hy sinh!

Ngày xửa ngày xưa, có một cô gái 25 tuổi…
Luôn sẵn sàng tụ tập cùng đồng nghiệp sau giờ tan tầm để cùng nhau nâng cốc “1… 2…3… dzooooo!!!”, chả vì lý do gì ngoài việc cần vui vẻ và hồn nhiên nói cười.
Dành cả cuối tuần để ngủ nướng “khét lẹt” cho lại sức sau một tuần làm việc (và vui chơi)… quần quật.
Có thể thức đến gần sáng để làm cho kịp deadline, quên ăn quên ngủ.
Xách balo lên và đi đến bất kỳ chân trời nào.
Thoải mái ăn uống thoả thích.
Ngày nảy ngày nay, có một bà mẹ ngoài 30 tuổi…
Tan tầm sấp ngửa chạy về để nấu cho chồng con một bữa cơm ngon lành, đảm bảo dinh dưỡng, vệ sinh an toàn thực phẩm, hay đủ tiêu chuẩn cần thiết nào đó.
Dù mệt rã rời vẫn không thể an tâm đi ngủ vì đống bát chưa rửa, quần áo chưa phơi.
Cuối tuần để nghỉ ngơi nhưng lại là thời gian tổng vệ sinh nhà cửa, thành ra còn mệt hơn cả ngày thường.
Không bao giờ coi lễ Tết là ngày nghỉ, mà thậm chí còn “tăng ca” đến mức không có lúc nghỉ.
Cô gái của tuổi 25 tự do tự tại đã biến thành bà mẹ của tuổi 30 ngoạn mục như vậy đó. Liệu có ai hiểu hành trình chuyển đối chóng mặt ấy “sốc” như thế nào. Mấy ai hiểu được sức mạnh to lớn đã khiến con người đang có một cuộc đời nhiệt huyết, tận hưởng vị ngọt của tự do bỗng dưng trở thành người phụ nữ đầy trách nhiệm, sẵn sàng hy sinh, gạt mọi nhu cầu cá nhân sang một bên để chăm lo cho hình hài bé nhỏ do chính cô ấy sinh ra.
Người ta thường nhắc đến sự khủng hoảng của những đứa trẻ và dành nhiều thời gian để nghiên cứu, rồi công bố các kết quả khiến cả xã hội phải cảnh tỉnh mà biết tôn trọng chúng hơn. Nhưng còn các bà mẹ thì sao, mấy ai quan tâm khủng hoảng của họ cũng nặng ký như thế nào.
Các bà mẹ luôn cảm thấy áy náy khi bát chưa rửa, quần áo chưa gấp.
Họ cảm thấy có lỗi biết bao khi hôm nay con phải ăn một bữa sơ sài vì mẹ đi làm về muộn mà không kịp nấu nướng tươm tất.
Họ sợ con thua kém bạn bè nếu không dành thời gian dạy con học thêm mỗi tối.
Họ cũng bận bịu với công việc không kém bất kỳ ai, nhưng khi con ngủ thì mẹ cũng đã quá mệt và không thiết ra khỏi chiếc giường êm ái để có thể tận hưởng chút riêng tư ít ỏi mà làm điều mình thích.
Họ tích cực học hỏi vô vàn kiến thức khoa học giống như các bà mẹ thông thái chỉ vì sợ mình tụt hậu trong hành trình nuôi dạy con.
Họ cố đọc và tiêu hóa một khối lượng thông tin khổng lồ, chỉ vì lo sợ “nếu mình không đọc, biết đâu lại lỡ một thông tin nuôi dạy con có ích.”
Họ không dám để con ở nhà và đi gặp bạn bè, hàn huyên những câu chuyện linh tinh rất phụ nữ, vì sợ bố sẽ lại cho con xem tivi để được yên thân.
Và tất nhiên, họ càng không dám có một chuyến đi xa nhà tới vài ngày vì lo gia đình sẽ xáo trộn.
Nhưng các mẹ ơi, lo lắng thế là đủ rồi!
Con vẫn ổn nếu có lỡ phải ăn một bát ngũ cốc thay cơm cho buổi tối.
Con sẽ không thể “dốt” đi nếu thiếu một ngày không được mẹ dạy học.
Con vẫn ổn nếu xem tivi quá giờ chỉ một hôm, bên cạnh bố.
Bát đĩa có thể để chồng rửa, quần áo có thể phơi vào sáng hôm sau.
Nếu thấy những bài viết trên mạng quá dài và khó hiểu, hãy bỏ qua.
Bạn nên trau dồi kiến thức, nhưng điều quan trọng nhất vẫn là bạn và con được sống vui vẻ, đơn giản và an nhiên mỗi ngày.
Mẹ đừng hy sinh khi bản thân quá mệt mỏi, mẹ hãy lắng nghe tiếng nói nội tâm của chính mình: mình thực sự cần gì lúc này?
Khả năng chịu đựng áp lực của con người là khác nhau, bạn không thể nhìn người khác rồi buộc mình phải gồng lên hành xử giống họ. Câu nói “người ta làm được, mình cũng làm được” không phải lúc nào cũng đúng với vai trò làm cha mẹ. Bạn không phải gồng đến kiệt sức Bạn chỉ cần là phiên bản đẹp đẽ của chính bạn thôi. Bạn hãy nhớ rằng, nếu mình không hạnh phúc thì không thể mang lại hạnh phúc cho ai. Sự mệt mỏi của bạn chính là thứ năng lượng tiêu cực tỏa ra cho con trẻ, dù bạn cố cười tươi vui vẻ, dù bạn có cố dịu dàng, nhưng bạn tin không, chỉ cần nhìn vào mắt bạn, con sẽ thấu hiểu tất cả. Và con sẽ trở thành bản sao của bạn, sẽ sống một cuộc đời bị hai tiếng “hy sinh” đè nặng thay vì trân trọng bản thân mình.
Một người mẹ hoàn toàn có thể kêu gọi sự giúp đỡ vì những gì cô ấy không làm tốt. Người thân và xã hội sẽ bù đắp những khiếm khuyết này. Đó là cách mà vũ trụ vận hành, vạn vật hòa hợp với nhau. Gia đình được xây dựng trên nền tảng của yêu thương và chia sẻ mới là một gia đình bền vững. Tất cả phải cùng có trách nhiệm, bố mẹ và con, chúng ta sẽ cùng làm việc, cùng thấu hiểu.
Mỗi khi bạn thấy kiệt sức, hãy tự nhủ: mình phải nghỉ ngơi thôi.
Làm mẹ là một sự nghiệp vĩ đại, nhưng sự vĩ đại không cần thiết phải tỷ lệ thuận với những hy sinh.
Chúc bạn yêu bản thân thật nhiều!